Chuyển đến nội dung chính

[Tiểu thuyết] Chuyện bang giao giữa nước Vệ, nước Tần và nước Oma - La Quán Cơm

Truyện viết với giọng văn cổ khá hài hước và nhiều ý nghĩa. Cảm ơn tác giả La Quán Cơm. Hiện truyện vẫn còn đc tiếp tục viết. Ta sẽ update thường xuyên.

CHUYỆN BANG GIAO GIỮA NƯỚC VỆ NƯỚC TẦN VÀ NƯỚC OMA
Tác giả:  La Quán Cơm
Nguồn: vn.myblog.yahoo.com/phamvietdaonv
Chương 1: Xui Vệ đánh Oma, quân Tần đắc lợi 
Xui vua Chà gây sự Vệ, Tần cô lập Vệ vương...

        Nước Vệ và nước Oma vốn là kẻ thù cũ của nhau; đánh nhau do bởi những xích mích nhỏ không đâu vào đâu, chủ yếu do hai bên không hiểu nhau sinh ra hận thù; ngoài lý do trên còn một phần do bởi sự khích bác, xúi dục, cài bẫy của nước Tần...
Nước Tần là nước mới giành được đất và xác lập triều đại mới từ trên đống tro tàn đổ nát của chiến tranh ly loạn; biết mình thế yếu, dân chúng đang đói khổ, quân lương, binh lính thì phần lớn đều là  dân chân đất mắt toét, ăn chưa đủ no, áo chưa đủ ấm, nếu không xui thằng khác đánh nhau thì mình không thể ngồi yên mà lo cho cơ nghiệp...
Nhân có chuyện xích mích giữa vua nước Vệ và vua nước Oma, vua Tần cho hàng triệu người dân nước Tần xuống đường hô vang khẩu hiện: Bọn Oma là bọn hổ giấy, phải giết sạch chúng đi, phải quyết tâm đánh giết bọn Oma đến người lính Vệ cuối cùng...
Vua quan nước Vệ nhẹ dạ, tưởng nước Tần giúp mình thật lòng bèn phát động toàn dân lao vào cuộc chiến để kháng cự lại những hành động lấn đất của đế quốc Oma. Kết cục thì cuộc chiến kết thúc, quân Oma bị vua và dân nước Vệ đánh cho đại bại, còn nước Vệ ra khỏi chiến tranh thì thương tích đấy mình, dân ngèo đói vẫn hoàn ngèo đói...
Đánh đuổi được giặc Oma, vua quan nước Vệ hý hửng tưởng sẽ đưa quốc gia mính sang một kỷ nguyên mới: hoà bình, độc lập, ấm no và hạnh phúc; nhưng việc đó đâu có dễ dàng chi. Những tưởng kẻ thù của mình chỉ là đám Oma kia nào ngờ, sau khi thu được giang sơn về một mối, kẻ trở mặt gây sự với nước Vệ lại chính là nước Tần. Thực ra vua Tần xui Vệ đánh Oma là để có cơ hội làm giá cho quan hệ giữa nước Tần và nước Oma.
Bởi vì cả Tần và Oma còn cón một địch thủ khác đáng gờm đó là  nước Ngu; nước Tần có biên giới chung với nước Ngu, vua quan nước này cũng là một đám chọi con, hãnh tiến đang lên, cậy thế đất rộng mỏ vàng, mỏ dầu nhiều nên luôn tìm cách lấn đất và các vùng ảnh hưởng của đế quốc Oma và nhòm ngó cả nước Tần. Nước Tần một mặt lo kẻ thù gần là nước Ngu và hiểu được muốn đối phó với nước Ngu thì chỉ có cách là phải chơi được với Oma, phải tranh thủ được tiền của kỹ thuật của Oma để phát triển kinh tế, quân đội, bom nguyên tử...Muốn chơi được với Oma thì cách tốt nhất là nhân Vệ xích mích với Oma, xui Vệ cứ đánh Oma đến cùng đi, nước Tần sẽ là người bạn lớn...
Sự giúp đỡ của nước Tần đối với nước Vệ là sự giúp có tính toán: giúp để kiềm chế, giúp để mặc cả cho nên cuộc chiến giữa Vệ và Oma là một cái chợ để cho Tần nâng giá của các loại hàng hóa của mình lên. Do vậy cuộc chiến này càng kéo dài càng lâu càng tốt cho nước Tần; mục đích của nước Tần là làm sao để cho đến lúc hai bên xoài ra là quân Tần sẽ xông vào đắc lợi.
Nhưng dân Vệ vốn là dân dũng mạnh, khát khao độc lập tự chủ vì bị ngoại bang ức hiếp quá lâu rồi. Do đó họ quyết liệt đánh bại được quân Oma và giành lại được giang sơn nước Vệ...
Trước thắng lợi của dân nước Vệ, vua quan nước Tần không những không mừng vui gì trước việc nước Vệ đã đánh tan được quân Oma nổi tiếng hung hãn và tàn ác; không những thế nước Tần bắt đầu tìm kế sách cô lập nước Vệ. Để cô lập nước Vệ và có quà ngoại giao và có cớ bắt tay với đế quốc Oma, một thời nước Tân xui phải đánh  giết đến người lính Vệ cuối cùng.
Thấy nước Vệ được nhiều nước nhỏ tán thưởng, khâm phục về việc đánh bại được đế quốc Oma giàu có, họ coi vua, quan và dân nước Vệ hết thảy đều là anh hùng: ra ngõ đâu đâu cũng gặp anh hùng; đó là câu cửa miệng mà các nước lâu nay nhỏ yếu bị Oma bắt nạt tặng cho nước dân và vua, quan nước Vệ.
Vua Tần đã bí mật xui và cung cấp vũ khí cho vua Chà, xui Chà đưa quân lấn đất nước Vệ và hứa sẽ đưa quân vào phía bắc nước Vệ để đánh trợ giúp, chia lửa trợ giúp nước Chà đánh nước Vệ.
Bị xui dại xui khôn, vua nước Chà xuất thân vốn là lục lâm thảo khẩu, giết người không biết ghê tay, uống máu người không biết tanh liền cử binh sang xâm lấn đất nước Vệ. Vua Vệ nhẹ dạ không nhận ra đây là âm mưu của nước Tần. Vua Vệ thấy vua Chà là chọi con lại dám vuốt râu hùm, dám khiêu khích một quốc vương vừa đánh cho tên đế quốc đầu sỏ là Oma không còn mảnh giáp. Vệ vương liền cho binh hùng tướng mạng đánh tan quân Chà, lật đổ vua Chà và đưa quân sang ở luôn đất Chà...
Chỉ chờ có thế nước Tần liền cho quân sang đánh nước Vệ, đánh tiếng là cho Vệ một bài học nhưng thực chất là một sính lễ ngoại giao để Tần dâng cho nước Oma, tạo cớ để mở mối bang giao với nước Oma, mà bấy lâu nay thèm nhưng Tần chưa có cách gì tiếp cận được vua Oma mà không bị khinh.
Mặt khác việc Vệ đưa quân vào đất Chà đã bị nước Tần có cơ bôi nhọ, bôi bẩn. Bởi vì Vệ vẫn đang được tiếng là anh hùng chống ngoại xâm, bây giờ lại cũng đưa quân sang nước khác có khác gì đế quốc Oma. Thực ra Vệ đưa quân sang Chà là cực chẳng đã nhưng nước Tần chỉ chờ có vậy để có cớ lu loa cô lập ngoại giao nước Vệ và để tạo cớ cho nước Tần có giá, không bị đế quốc Oma coi thường khi đến để xin cầu cạnh giao thương kiếm lợi và dân khỏi chết đói...
Như vậy nếu tính ra từ khi kêu gọi dân chúng nổi lên cho đến khi giành độc lập, chí ít bốn lần Vệ vương đã bị Tần vương lừa hoặc cho vào bẫy ngoại giao mà không hay biết...
( Xem tiếp hồi sau)
            Chương 2: Bắt Định Lê, vua Vệ mắc mưu
Bẫy Tần cài, phá tan mối giao thương Oma và nước Vệ...

 
( Ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ 85@...)

Lại nói, sau khi đã cử quân sang xâm lấn đất Vệ, cho vua quan nước Vệ một bài học, hành động quân sự này của nước Tần thực chất là một sính lệ ngoại giao mà nước Tần muốn  bày đặt để dâng cho đế quốc Oma. Bắt tay được với Oma, nước Tần đã bắt đầu thoát ra khỏi thế bị cô lập, dân chúng bắt đầu có cơ làm ăn thoát dần đói khổ vì bán hàng được cho Oma và nhiều nước khác...
Dân nước Tần vốn là dân lam lũ,  giàu ý chí bấy lâu bị trói chân trói tay vì phong kiến thực dân và những thứ nhảm nhí về tư tưởng; giờ có dịp giao lưu với bên ngoài, với đế quốc Oma vẫn được coi là xứ sở của tự  do. Dân Tần tiến bộ rất nhanh. Vua quan và dân Tần nghiệm ra rằng: phi thương bất phú, phi công bất hoạt, phi tiền bất thành đế quốc... Sau khi bắt tay được với đế quốc Oma, họ tranh thủ mở rộng giao thương, tranh thủ học cái khôn của thế giới để dân bớt đói khổ đồng thời cũng là dịp đẩy bớt  dân Tân ra khỏi bỡ cõi của mình vì dân Tân đẻ rất nhanh...
Người nước Tần ra thế giới bên ngoài làm ăn không khỏi không bị kỳ thị, bởi xưa nay người Tần đi đâu cũng hay để lại tiếng xấu là: lừa thầy, phản bạn, chiếm đất, chiếm tài nguyên, chiếm gái đẹp của người ta... Họ cứ nhìn tấm gương trong quan hệ giữa Tần và Vệ mà họ kinh: hôm trước vừa là đồng chí, vừa là anh em hôm sau đem quân sang giết nhau không từ một trò ác, đểu, tiểu nhân nào mà không giở ra ?
Người Tần cũng dần dần thấy rõ điều đó, muốn có quan hệ tin cậy, mua chịu hàng hoá của các nước khác thì phải cải thiện quan hệ với nước Vệ hàng xóm; gặp ai cũng giơ tay ra hảo hảo nhưng đối với hàng xóm cạnh mình thì lại quan hệ như chó với mèo thì nói ai mà tin được.
 Mặt khác Tần cũng thấy nếu cứ cô lập dân Vệ cũng không xong, dân Vệ cũng vốn là dân đói khổ nhưng ngoan cường, tổ tiên người Tần không đồng hoá được dân Vệ thì bây giờ có quay lưng, bao vây, chơi đểu cũng chẳng làm gì được người ta. Thế là Tần và Vệ quay sang đấu dịu với nhau, bắt tay với nhau, bỏ qua chuyện cũ, quay lại phục hồi lại những lời vàng ngọc, giao hảo khi xưa để mà lợi dụng lẫn nhau.
Nước Vệ cũng có tính toán của nước Vệ bởi, cha ông nước Vệ khi xưa vẫn luôn biết mình ở vào thế nước nhỏ, cạnh nước lớn, có nhũn nhịn một chút hơn là luôn để cho ông hàng xóm hung đồ luôn lườm nguýt thì khó làm ăn. Nước Vệ cũng mở cửa giao thương như nước Tần, hai bên xác lập quan hệ bây giờ là " đồng đảng" chứ không phải là " đồng minh"...Anh có đường anh và tôi có đường tôi.
Tuy vậy nước Tần cũng dần dần nhận thấy tiềm năng của nước Vệ rất lớn, ngoài sức người, sức của, tài nguyên mới được phát hiện rất nhiều như mỏ dầu, mỏ xitbeo...
Nước Vệ ngoài cải thiện quan hệ với nước Tần cũng đã tìm cách bắt tay với nước Oma, kẻ thù cũ trong quá khứ, mặc dù phía Oma vẫn còn nhiều điều nghi kị chưa tin vua Vệ thực lòng muốn chơi thành thật với mình, chịu nghe theo mình.
Cả Tần, Oma và Vệ chơi với nhau đều theo đuổi cái lợi, thế là xảy ra sự tranh giành giữa Tần với Oma trong việc thiết lập phạm vi ảnh hưởng với nước Vệ. Nước Vệ cũng tự nhận thấy: không quan hệ tốt với Tần cũng nguy, nhưng nếu bị Tần xỏ mũi thì cũng gay...Con đường duy nhất để bào vệ được mình là chơi với cả ha, đa phương hoá quan hệ. Trong quá khứ nước Vệ cũng đã từng chơi cách đó với nước Tần và nước Ngu; cân bằng 2 bên để kiếm lợi từ hai phía, mặc dù Tần và Ngu là hai nước kình địch nhau...
Tần cũng thấy rõ vua Vệ tìm cách bắt cá hai tay chứ không ngả hẳn về phía Tần như cái thời trước đây. Thế là Tần luôn tìm mọi cách để lý gián quan hệ giữa Vệ và Oma để vua Vệ lệ thuộc hẳn vào mình. Tần đã có trăm phương ngàn kế để phá quan hệ giữa nước Vệ và Oma, vụ điển hình nhất đó là vụ mật vụ Tần dựng nên màn kịch để cho vua Vệ bắt Định Lê là một con bài, một cái bẫy mà Tần tạo dựng lên để lừa vua Vệ và lừa cả vua Oma...
Vụ Tần lừa Vệ tóm lược như sau: Tần âm mưu khuyên Vệ nên tổ chức khai thác loại quặng xibeau có nhiều ở vùng đất Nguyên Tây của nước Vệ. Nước Tần là nước có truyền thống giỏi về phong thuỷ: Vua Tần khuyên vua quan nước Vệ rằng: nếu lấy cái chất xitbeau luyện tôi bằng công nghệ của nước Tần để chế tác ra thành quan tài thì khi chôn xuống ngôi mộ trăm phần trăm sẽ kết phát, con cháu sẽ đời đời ngồi đấy mà hưởng lộc, không phải làm ăn gì cả. Nghe nước Tần khuyên, đám quan lại và loại trưởng giả, trọc phú mới ngoi lên của nước Vệ ào ạt dâng sớ đề nghị Vệ vương nhanh chóng đào bởi chất xibeau để làm quan tài bán cho họ. Gia đình nào cũng cam kết mua dăm mười cái để giành để khi ai chết có cái mà chôn...
Giới học giả, sĩ phu nước Vệ thấy rõ đây là trò bịp của nước Tần liền dâng sớ khuyên can vua Vệ chớ có nghe Tần xui dại mà cho người Tần vào Nguyên Tây khai mỏ xibeau; đây là vùng đất trọng yếu của nước Vệ mà ai chiếm được sẽ làm chủ được nước Vệ. Đây chẳng qua là trò " mượn đường diệt Quắc" xưa như trái đất của vua Tần...
Còn nhớ khi Vệ đánh bại đế quốc Oma, vua nước Vệ là Dun Lê có sang cảm tạ sự giúp đỡ của vua nước Tần là Đông Mao, trong cuộc vui chén tạc chén thù, cao hứng lên, Vua Tần là Đông Mao có gợi ý: Nghe nói vùng Nguyên Tây của quý quốc, đất rộng, trù phú mà lại người thưa, nếu chưa có điều kiện khai khẩn thì để Tần Quốc cho sang đó dăm triệu Tần Kiều để cày cuốc giúp đảm bảo sẽ đóng thuế lệ đầy đủ. Nghe vua Tần nói, vua Vệ Dun Lê, lạnh xương sống, đánh rơi chén đũa xuống y như Lưu Bị nghe Tào Tháo khen mình là anh hùng. Vua Vệ vâng dạ cho qua quýt rồi ba chân bốn cẳng chạy vệ nước Vệ, khuyên thủ hạ nhớ cửa đóng then cài cho kỹ, chớ có lơ mơ với vua Tần...
Để răn đe đám học giả này, Tần cho quân cài Định Lê là một tay chuyên nghề cãi thuê để lấy tiền nuôi vợ nuôi con, giả tảng làm mấy trò nhảm nhí bị lộ nên bị Vệ vương tống giam về tội phản loạn, tổ chức một cuộc cách mạng màu để lật đổ vua Vệ.
Một cái thằng bạch diện thư sinh trói gà không chặt làm sao đủ sức thành lập ra một tổ chức để mà lật đổ chính quyền vua Vệ, một chính quyền mà cứ 2 người dân có một cẩm y vệ nội canh chừng...Mặt khác đã đủ khả năng đi cãi thuê sao lại có thể ngu đến mức đi làm cái việc vớ vẩn, dại dột như mèo dấu cứt để có cớ cho người ta bắt giam...
Tạo màn kịch này, một mũi tên nước Tần bắn ra trúng nhiều đích vừa để đe bọn học giả: chúng mày phải trông gương cái thằng Định Lê này mà bớt to mồm đi, đất nước này không phải của chúng mày, chính quyền là tao và nhà nước cũng là tao, để yên cho tao đào mỏ xibeau?
Tạo màn kịch ngô nghê: Định Lê đứng ra đang liên minh với đám phản loạn đang cư trú ở bên nước Oma, giả làm một số việc ngờ nghệch để cho Vệ vương bắt; vụ bắt Định Lê là cái cớ để kích động quan hệ của đám lưu vong này để phá thối quan hệ giữa Vệ và Oma đang tìm cách cải thiện...Một trò thâm của nước Tần...
Sở dĩ có chuyện lắt léo phức tạp này là bởi sau cuộc chiến Vệ và Oma, một số người nước Vệ đã theo đuôi, làm tay chân cho đế quốc Oma theo chính sách: dùng người Vệ trị người Vệ của đế quốc Oma...Oma thua bỏ chạy, đám này đành phải chạy theo chủ. Vì thế nên đám này luôn nuôi mối hận thù vì bị đuổi ra khói quê cha đất tổ, bị bật ra khỏi cố quốc.
Trong đám này, ngoaì những kẻ mù quáng, cố chấp, tin vào những điều nhảm nhí không đâu thì phần đa cái đám phản nước Vệ lưu vong này, dùng chiêu bài chính trị phục quốc để làm mục đích tống tiền cái đám dân nước Vệ lưu vong đang ăn nên làm ra ở đất Oma và còn để mà làm mình làm mẩy với chính quyền nước Oma.
Do vậy, Định Lê thực chất là một "quân xanh", là một con bài do nước Tần cài cắm để phá quan hệ bang giao giữa Vệ với Oma.
Vua nước Oma một mặt muốn cải thiện quan hệ với nước Vệ nhưng không thể bỏ qua cái đám người Vệ lưu vong một thời từng là công cụ của mình. Giờ đây một tên tự xưng là có liên quan tới tổ chức của đám người Vệ lưu vong thực chất là " quân xanh" của Tần cài vào. Vua Oma làm sao mà biết được cái trò quái quỷ này, thế là mắc mưu Tần, đứng ra bênh vực Định Lê, làm tăng căng thẳng quan hệ giữa Oma và Vệ đang có chiều hướng cải thiện...Chỉ chỉ cần có thế Tần đạt mục đích cột chặt quan hệ nước Vệ với mình...
Ngoài cái trò quái quỷ kia, Tần còn có một trò quái đản khác đó là dùng gái vùng Trịnh Giang của nước Tần để mê dụ thân vương và quan lại nước Vệ. Vùng Trịnh Giang nước Tần là quê hương của nàng Hạ Cơ khi xưa. Con gái vùng Trịnh Giang này ngoài sự trường túc ra còn có một thứ bí truyền khác, khi động tình tại nách và chỗ kín của họ tiết ra một loại mùi hương mà khiến cho đàn ông dù bị bệnh ung thư ở giai đoạn cuối cũng bật dậy, chồm lên được như dê, như ngựa...Không ít quan lại nước Vệ sang công tác tại nước Tần đều được vua Tần cho khoản đãi món này. Món này đã được hưởng một lần thì nghiện như nghiện heroin, lâu lâu không được thưởng thức một cái thì không làm ăn gì được. Do vậy không ít quan lại nước Vệ đã qua lại nước Tần rồi thì tìm mọi cách để trở lại lần hai, lần ba vì không thể quên được cái khoản ngoại giao kia...
Nghe nói, tại nước Tần có một trại trẻ, thực chất là trại con tin để chăm sóc những đứa con rơi của các thân vương và quan lại nước Vệ khi sang nước Tần công tác. Hạt giống đỏ này được nước Tần chăm sóc, chu đáo để sau này còn dùng tới, ví như sau này cho về và phong làm vương, làm tướng nước Vệ thì vô cùng yên tâm vì trong chúng đều có ìt nhiều giòng màu của người Tần...
Quan hệ bang giao giữa nước Vệ, nước Tần và nước Oma còn nhiều chuyện ly kì, muốn biết Vệ vương làm cách nào để thoát ra khỏi cái thòng lọng ngày càng thít chặt của vua Tần, hẹn bạn đọc đến hồi sau kể tiếp...

Nhận xét

Đăng nhận xét

- "Comment của bạn là vinh dự và niềm hạnh phúc của tôi"

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Kỳ phổ] 19 kifu của Shusaku

Bản Nhân Phường Shusaku Phần I: Cậu bé thần đồng Cách đây đúng 145 năm, ngày 3-9-1862, kì thủ cờ Vây huyền thoại Shusaku đã vĩnh viễn ra đi trong sự tiếc thương vô hạn của mọi người, kể cả những người không hâm mộ cờ Vây. Bản Nhân Phường Shusaku tên thật là Torajiro Kuwahara, ông sinh ngày 6-6-1829 tại đảo Inno, ngày nay là thành phố Innnoshima của Nhật Bản. Gia đình Torajiro không hề có truyền thống về cờ Vây. Cha ông, Wazo Yasuda là một thương gia khá giả của Inno. Mẹ ông, bà Kame Kuwahara chỉ là một người yêu thích cờ Vây nhưng chơi rất kém. Những câu chuyện kể lại rằng khi mang thai Torajiro, bà Kame rất thường xuyên chơi cờ. Và khi cậu bé ra đời, mỗi khi dỗ dành con, bà lại dúi vào đôi tay bé bỏng những quân cờ Vây (bà này chắc không sợ con trai mình nuốt luôn quân cờ hay sao ấy?!). Thế là cậu bé không khóc nữa. Năm Torajiro lên 4 tuổi, bà Kame bắt đầu dạy con chơi cờ Vây, nhưng chỉ là những nước đi cơ bản. Năm lên 5 tuổi, tại lễ hội mùa thu năm 1834, ông Wazo đưa Toraji

7 Phần mềm miễn phí và 1 số website Twitter dành cho quản lý trực tuyến của bạn

Link đăng ký: https://twitter.com/ Link Twitter của tôi: https://twitter.com/nguyenquochung Lần mò kiếm mấy cái soft cho con Chym của mình ta kiếm ra trang này http://www.twitip.com. Nhưng lười dịch quá. Mấy phần mềm này cũng khá dễ sử dụng. Mọi người tự mò nhe. *Software   Dưới đây là bảy phần mềm ứng dụng phổ biến nhất mà bạn có thể sử dụng để dễ dàng theo kịp với Twitter (và phổ biến các mạng khác), ngay cả khi bạn không thể được kết nối liên tục. 1. Twitterberry - Nếu bạn có một Blackberry, bạn có thể sử dụng miễn phí Twitterberry ứng dụng để gửi trực tiếp đến Twitter. 2. Tweetie  - Một ứng dụng tuyệt vời để quản lý của bạn tweets từ iPhone của bạn 3. SocialToo  - Ngoài Twitter, SocialToo cũng làm việc với Facebook, Identi.ca, và RSS. 4. Twitterfox - Sử dụng trình duyệt Firefox để quản lý tweets của bạn và xem khi nào bạn bè của bạn đã cập nhật. 5. Tweet All About It 6. PowerTwitter 7. EventBox - $ 15 hình như nó tính phí, nhưng khá rẻ *Website  -          Twit

Một bài phỏng vấn hay

1. Ông từng nhấn mạnh những đòi hỏi cấp bách của đổi mới, cải cách đối với Việt Nam sau 22 năm đổi mới. Với riêng giới trẻ, đòi hỏi này đặt ra như thế nào, thưa ông? Nếu được phép nói thẳng thắn suy nghĩ của tôi về chính thế hệ mình, xin thưa: Trong sự chuẩn bị cho thế hệ trẻ hôm nay trước thách thức mới của đất nước, thế hệ đi trước - trong đó có tôi - đã phạm nhiều lỗi lầm, làm cho thế hệ trẻ ngày nay của đất nước ta bị chậm trễ. Cá nhân tôi thực sự ăn năn về điều này. Tôi cho rằng thế hệ chúng tôi đã phạm không ít lỗi; do nhiệt tình cách mạng, do sự bất cập.., và nhiều người trong thế hệ chúng tôi đang ngày càng phạm nhiều lỗi do tha hóa nữa. Mọi yếu kém của chúng tôi để lại nhiều hệ quả cho các thế hệ hôm nay và mai sau. Mong giới trẻ hôm nay hãy dám và quyết nhận thức đất nước này là của các em và tự quyết định tất cả từ nhận thức này! Các em hãy nhìn vào khoảng cách tụt hậu kinh hoàng so với thế giới bên ngoài mà đất nước đang phải đối mặt ở thế kỷ 21. Đã hơn 3 thập kỷ trô