KHÚC RUỘT MIỀN TRUNG ĐÓN MỪNG ĐẠI LỄ Đón Đại lễ một ngàn năm Thăng Long Lũ lụt lại đến thăm khúc ruột miền Trung nghèo đói Mẹ nghèo, con thơ cùng bao dân vùng lụt lội Gồng mình chèo chống con thuyền cùng gói mì tôm Đại lễ nắng vàng, điện đèn sáng choang Dòng người ào ào về vui cùng lễ hội Ai biết được rằng mạ xóm nghèo vẫn ra đồng lặn lội Bắt con tôm con tép nấu với ruột bầu non Đại lễ vàng Thánh Gióng hiện về lu ng linh Hỏi rằng nơi mô là người dân mình khổ nhất Dạ thưa có một nơi nghèo nhưng ân tình sâu nặng Là những con người của dải đất miền Trung Rứa mới biết tình người xứ sở nơi đây Gió Lào thổi bay đôi quang gánh khỏi mảnh vai gầy của Mạ Mùa lũ lụt tràn về Mạ lại chao nghiêng mình che chở Những đứa con thơ dại trên con đò định mệnh lên non Đại lễ ơi ! Ngàn năm mới có một ngày Mừng lắm lắm nhưng tủi buồn
Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ
Bất oán thiên mệnh đương tự cường